bài 1
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 2
Một buổi chiều gió mát
Vẽ hình em trên cát
Thì bị ăn một tát
Của một con bồ khác
Nãy giờ đang quan sát
Anh còn đang ngơ ngác
Liền ăn thêm một tát
Ôi tình yêu trên cát !!!
Thật là chua và chát
Bài 3
Ai mua tui bán cây...si,
si tui tốt giông cành chi chít cành,
Hễ si mà gặp Đất lành
Là si phát triển trở thành ..siđa
Bài 4
Anh như con muỗi Nô-fen
Em là cô gái ngủ ko mắc màn
Xa mấy anh cũng mò sang
Đốt em 1 phát rồi bay đi liền
Em về em ốm triền miên
Được hơn 9 tháng tự nhiên lại lành
Sinh ra thằng bé giống anh
Lớn lên nó lại lang thang khắp làng
Sinh ra con bé giống em
Lớn lên nó lại ngủ ko mắc màn .....!!!
Bài 5
*"Bước chân dô qua’n đèn mờ
Ngồi gần con gái không sờ là ngu!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... ngu sao không sờ!!
Bài 6
Tâm tư tàn tạ tình tan tác.
Man mác mênh mông mãi mộng mơ.
Đớn đau đẩy đưa đời đơn độc.
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương.
Vội vàng vô vọng vì vương vấn.
Lả̉ lơi lành lạnh lòng lẻ loi.
Canh cánh cồn cào càng côi cút.
Mệt mỏi mong manh mãi một mình…
Dang diếu dằng dai dáng dậc dờ,
Vấn vương vô vị việc vu vơ,
Tưởng tin tươm tấc, tình tươi tốt
Mong mỏi mặn mà, má mẩn mơ
Đắm đuối đầu đường, đi đớ đẩn,
Ngập ngừng ngang ngữa, ngó ngu ngơ
Lâm ly lưu luyến lòng lai láng
Thấp thỏm thương thầm thả thẩn thơ
Bài 7
Thà một phút quay bài rồi bị bắt
Còn hơn sống mãi kiếp lưu ban
***
chú cuội ngồi gốc cây đa
nửa đêm thanh vắng sờ đùi Hằng Nga
Hằng Nga chẳng nói chẳng la
chú Cuội được thể sờ ba bồn lần
***
Gái ngoan chơi ở nhà trẻ
Gái khỏe chơi ở lầu xanh!
***
Nắng Vũng Tàu đốt cháy đời trai trẻ
Trai Phú Mỹ không ghẻ thì hắc lào
Không hắc lào không được vào đại học
Không bị ghẻ không phát thẻ sinh viên!
Bài 8
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc hoàng thượng đế thanh thơi thấy buồn
Sai bắt 1 chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ thêm một ít ớt bằm
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô
Nước mắt cá sấu tám xô
Dịu dàng chút xíu, một lô dữ chằn…
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn ghen tuông
Hai trăm gram nhõng nhẽo, giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc hoàng hứng chí hề hề
“Quả này” hoàn tất chẳng chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
…1 lúc sau…
Bỗng nhiên 1 tiếng nổ vang
Thế rồi “quả ấy” nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên nó: E-va
Còn gọi “con gái” hay là”cô em”
Trần gian từ đó nhiều phen hãi hùng.
Bài 9
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con
Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc
Bán cả bàn thờ sắm phấn son.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già
Ra đường ai biết chị hay bà
Sanh hai ba lượt mình teo nhếch
Má hóp, xương lòi, ốm như ma.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn
Chồng cao vợ thấp khó đi chung
Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện
Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao
Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào
Rủi khi đau bụng đi cầu cá
Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù
Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu
Rủi khi bà mớ đè lên bụng
Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm
Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?
Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt
Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen
Áo quần khi xé rách teng beng
Rủi hôm cao hứng chồng về trễ
Bể chén, bể ly, bể cái đèn.
Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng
Giận con lè lưỡi tựa bà chằng
Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm
Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô
Hàm răng lởm chởm nói bô bô
Rủi khi bả giận ôm chồng cắn
Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu
Ra đường thiên hạ bảo trèo cao
Về nhà bị vợ đì giặt áo
Mất mặt trượng phu đấng anh hào.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo
Ông bà cha mẹ khó ăn theo
Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ
Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to
Đêm nào đi ngủ cũng khò khò
Tội đức lang quân nằm kế cạnh
Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho
Bài 10
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 11
NÊN
Lấy vợ xin anh lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm những phấn son.
Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà.
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn
Áo quần em mặc, vải hay thun
Người cao một bộ, em hai bộ
Tiết kiệm cho anh gấp bội phần.
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao
Chúng mình đùm bộc lẫn cho nhau
Cây trái anh thèm, em tay với
Đỡ mất công anh bắt thang trèo.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn, tối em ru
Kê đầu anh ngủ “êm hơn gối”
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Bởi vì vừa đủ “một người” ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặc, đỡ tiền cơm.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen
Vì anh, em gác cửa cài then
Vì anh, em mới làm như thế
Nên đành phải thức trắng đêm đen.
Lấy vợ xin lấy vợ sún răng
Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn
Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo
Khỏi phải mua bàn chải đánh răng.
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc người thiên hạ bảo gì nhau
Chúng mình có phận nên duyên nợ
Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.
Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo “chung thủy” mới đi theo
Sáng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào.
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy
Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò.
Bài 12
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý “khai hàm tích phân”
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ “Shopping”
Thì… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là… “parabol”
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần
Tính chất phải… học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!
Bài 13
Con gái vốn dĩ cốt tiên
Con trai chắc cốt… Tề Thiên trong rừng
Con gái thi đậu mới mừng
Con trai thi rớt hổng chừng cũng khoe
Con gái khép nép lắm nghen
Con trai mở miệng là nghe nổi khùng
COn gái làm chẳng ngại ngùng
Con trai đụng chuyện là đùn đẩy ngay
Con gái ham học suốt ngày
Con trai cúp tiết lai rai, chuyện thường
Con gái ít thấy ra đường
Con trai cứ bước khỏi giường là đi
Thế là kết thúc kì thi
Các chàng ngồi khóc tỉ ti cả bầy
Bài 14
Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
“Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa ”
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra éo biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện : đã về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi
Bài 15
Buồn buồn ngồi xé năm trăm,
Xé nhầm năm chục buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đứng chửi sếp chơi,
Giờ bị đuổi việc buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đánh thử vợ chơi,
Bây giờ vợ bỏ buồn ơi là buồn.
Buồn buồn nhà cửa… đốt chơi,
Đốt rồi quên dập… buồn ơi là buồn.
Buồn buồn tự tử chết chơi,
Ai dè không chết, giờ điên điên khùng.
Buồn buồn viết nhảm post chơi.
Ai mà ráng đọc… khùng ơi là khùng! )
Bài 16
Đường Tăng ghé trạm đổ xăng
Bà kia nói giá tăng rồi em ơi
Ngộ Không tưởng bả nói chơi
Nên bay lên hỏi ông trời xem sao
Trên trời lạm phát càng cao
Giá xăng dưới đấy làm sao cao bằng
Ngộ không chẳng nói chẳng rằng
Đập cho một phát răng văng khỏi mồm
Tụi tao khố rách áo ôm
Tây Du còn phải xe ôm mỗi ngày
Xăng mà tăng giá thế này
Tao đi về núi, kinh mày lấy đi
Bài 17
Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện.
Thơm mồm bổ phổi,diệt trùng lao.
Nâng điếu lên như Triệu Tử cầm đao.
Nhả khói ra như Khổng Minh gọi gió.
Một thằng hút,bốn thằng say.
Hai thằng châm đóm ngã lăn quay.
Bà già vác củi loay hoay .
Hít phải mùi thuốc lăn quay xuống đồi.
Ngọc Hoàng trông thấy hay hay.
Vén mây nhìn xuống cũng say thuốc lào
Bài 18
Đàn ông trong chốn nhân gian
Trái tim 9 lỗ chứa vô số nàng
Đàn ông đứng đắn đàng hoàng
Gặp ai cũng love mới là đàn ông
Đàn ông một mực thủy chung
Tay ôm cô Thanh lại thương cô Hương
Đàn ông sau trước một lòng
Một cô chưa đủ nên cần có hai
Đàn ông con mắt thẳng ngay
Khi gặp con gái chỉ nhìn body
Đàn ông không ghét chữ T
Chữ Tiền thì thích, chữ Tình thì mê
Đàn ông không phải là dê
Chỉ vì bản tánh là mê đàn bà
Đàn ông không thích rườm rà
Chỉ mong vợ đẹp, có nhà, có bank
Đàn ông không thích lăng nhăng
Lớn thì ngày chẵn, nhỏ thì weekend
Đàn ông không thích lem nhem
Có nhiều bồ nhí xem như gặp thời
Đàn ông không nói hai lời
Tối thì thề thốt sáng rồi lại quên
Đàn ông không thích nói dai
Uống vô vài cốc nói hoài sáng đêm
Đàn ông thì rất thanh liêm
Chỉ gom đồ tốt để riêng cho mình
Đàn ông rất trọng nghĩa tình
Cua luôn bạn gái của người mình thân
Đàn ông huynh đệ tương thân
Gặp lúc nguy hiểm co chân chạy đầu
Đàn ông lịch sự phát ngầu
Gặp người lớn tuổi cắm đầu đi mau
Đàn ông ăn nói thanh tao
Chửi thề nói tục như hầu làm thơ
Đàn ông không thích ở dơ
Mang một đôi vớ hai tuần chưa thay
Đàn ông trông rất bảnh trai
Mặc đồ xốc xếch, tương lai ăn mày
Đàn ông thì rất đa tài
Học thì dở ẹc, đánh bài khỏi chê
Bài cào, xì zách, cách tê
Thức đêm suốt sáng mới lê thân về
Đàn ông ôi thật ê hề
Cày hai ba jobs lại huề trắng tay
Cô nào muốn có tương lai
Làm ơn hãy tránh những ai nghiện bài
Bài 19
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Bài 20
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 2
Một buổi chiều gió mát
Vẽ hình em trên cát
Thì bị ăn một tát
Của một con bồ khác
Nãy giờ đang quan sát
Anh còn đang ngơ ngác
Liền ăn thêm một tát
Ôi tình yêu trên cát !!!
Thật là chua và chát
Bài 3
Ai mua tui bán cây...si,
si tui tốt giông cành chi chít cành,
Hễ si mà gặp Đất lành
Là si phát triển trở thành ..siđa
Bài 4
Anh như con muỗi Nô-fen
Em là cô gái ngủ ko mắc màn
Xa mấy anh cũng mò sang
Đốt em 1 phát rồi bay đi liền
Em về em ốm triền miên
Được hơn 9 tháng tự nhiên lại lành
Sinh ra thằng bé giống anh
Lớn lên nó lại lang thang khắp làng
Sinh ra con bé giống em
Lớn lên nó lại ngủ ko mắc màn .....!!!
Bài 5
*"Bước chân dô qua’n đèn mờ
Ngồi gần con gái không sờ là ngu!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... ngu sao không sờ!!
Bài 6
Tâm tư tàn tạ tình tan tác.
Man mác mênh mông mãi mộng mơ.
Đớn đau đẩy đưa đời đơn độc.
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương.
Vội vàng vô vọng vì vương vấn.
Lả̉ lơi lành lạnh lòng lẻ loi.
Canh cánh cồn cào càng côi cút.
Mệt mỏi mong manh mãi một mình…
Dang diếu dằng dai dáng dậc dờ,
Vấn vương vô vị việc vu vơ,
Tưởng tin tươm tấc, tình tươi tốt
Mong mỏi mặn mà, má mẩn mơ
Đắm đuối đầu đường, đi đớ đẩn,
Ngập ngừng ngang ngữa, ngó ngu ngơ
Lâm ly lưu luyến lòng lai láng
Thấp thỏm thương thầm thả thẩn thơ
Bài 7
Thà một phút quay bài rồi bị bắt
Còn hơn sống mãi kiếp lưu ban
***
chú cuội ngồi gốc cây đa
nửa đêm thanh vắng sờ đùi Hằng Nga
Hằng Nga chẳng nói chẳng la
chú Cuội được thể sờ ba bồn lần
***
Gái ngoan chơi ở nhà trẻ
Gái khỏe chơi ở lầu xanh!
***
Nắng Vũng Tàu đốt cháy đời trai trẻ
Trai Phú Mỹ không ghẻ thì hắc lào
Không hắc lào không được vào đại học
Không bị ghẻ không phát thẻ sinh viên!
Bài 8
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc hoàng thượng đế thanh thơi thấy buồn
Sai bắt 1 chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ thêm một ít ớt bằm
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô
Nước mắt cá sấu tám xô
Dịu dàng chút xíu, một lô dữ chằn…
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn ghen tuông
Hai trăm gram nhõng nhẽo, giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc hoàng hứng chí hề hề
“Quả này” hoàn tất chẳng chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
…1 lúc sau…
Bỗng nhiên 1 tiếng nổ vang
Thế rồi “quả ấy” nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên nó: E-va
Còn gọi “con gái” hay là”cô em”
Trần gian từ đó nhiều phen hãi hùng.
Bài 9
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con
Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc
Bán cả bàn thờ sắm phấn son.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già
Ra đường ai biết chị hay bà
Sanh hai ba lượt mình teo nhếch
Má hóp, xương lòi, ốm như ma.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn
Chồng cao vợ thấp khó đi chung
Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện
Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao
Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào
Rủi khi đau bụng đi cầu cá
Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù
Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu
Rủi khi bà mớ đè lên bụng
Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm
Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?
Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt
Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen
Áo quần khi xé rách teng beng
Rủi hôm cao hứng chồng về trễ
Bể chén, bể ly, bể cái đèn.
Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng
Giận con lè lưỡi tựa bà chằng
Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm
Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô
Hàm răng lởm chởm nói bô bô
Rủi khi bả giận ôm chồng cắn
Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu
Ra đường thiên hạ bảo trèo cao
Về nhà bị vợ đì giặt áo
Mất mặt trượng phu đấng anh hào.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo
Ông bà cha mẹ khó ăn theo
Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ
Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to
Đêm nào đi ngủ cũng khò khò
Tội đức lang quân nằm kế cạnh
Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho
Bài 10
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 11
NÊN
Lấy vợ xin anh lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm những phấn son.
Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà.
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn
Áo quần em mặc, vải hay thun
Người cao một bộ, em hai bộ
Tiết kiệm cho anh gấp bội phần.
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao
Chúng mình đùm bộc lẫn cho nhau
Cây trái anh thèm, em tay với
Đỡ mất công anh bắt thang trèo.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn, tối em ru
Kê đầu anh ngủ “êm hơn gối”
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Bởi vì vừa đủ “một người” ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặc, đỡ tiền cơm.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen
Vì anh, em gác cửa cài then
Vì anh, em mới làm như thế
Nên đành phải thức trắng đêm đen.
Lấy vợ xin lấy vợ sún răng
Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn
Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo
Khỏi phải mua bàn chải đánh răng.
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc người thiên hạ bảo gì nhau
Chúng mình có phận nên duyên nợ
Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.
Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo “chung thủy” mới đi theo
Sáng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào.
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy
Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò.
Bài 12
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý “khai hàm tích phân”
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ “Shopping”
Thì… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là… “parabol”
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần
Tính chất phải… học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!
Bài 13
Con gái vốn dĩ cốt tiên
Con trai chắc cốt… Tề Thiên trong rừng
Con gái thi đậu mới mừng
Con trai thi rớt hổng chừng cũng khoe
Con gái khép nép lắm nghen
Con trai mở miệng là nghe nổi khùng
COn gái làm chẳng ngại ngùng
Con trai đụng chuyện là đùn đẩy ngay
Con gái ham học suốt ngày
Con trai cúp tiết lai rai, chuyện thường
Con gái ít thấy ra đường
Con trai cứ bước khỏi giường là đi
Thế là kết thúc kì thi
Các chàng ngồi khóc tỉ ti cả bầy
Bài 14
Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
“Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa ”
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra éo biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện : đã về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi
Bài 15
Buồn buồn ngồi xé năm trăm,
Xé nhầm năm chục buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đứng chửi sếp chơi,
Giờ bị đuổi việc buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đánh thử vợ chơi,
Bây giờ vợ bỏ buồn ơi là buồn.
Buồn buồn nhà cửa… đốt chơi,
Đốt rồi quên dập… buồn ơi là buồn.
Buồn buồn tự tử chết chơi,
Ai dè không chết, giờ điên điên khùng.
Buồn buồn viết nhảm post chơi.
Ai mà ráng đọc… khùng ơi là khùng! )
Bài 16
Đường Tăng ghé trạm đổ xăng
Bà kia nói giá tăng rồi em ơi
Ngộ Không tưởng bả nói chơi
Nên bay lên hỏi ông trời xem sao
Trên trời lạm phát càng cao
Giá xăng dưới đấy làm sao cao bằng
Ngộ không chẳng nói chẳng rằng
Đập cho một phát răng văng khỏi mồm
Tụi tao khố rách áo ôm
Tây Du còn phải xe ôm mỗi ngày
Xăng mà tăng giá thế này
Tao đi về núi, kinh mày lấy đi
Bài 17
Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện.
Thơm mồm bổ phổi,diệt trùng lao.
Nâng điếu lên như Triệu Tử cầm đao.
Nhả khói ra như Khổng Minh gọi gió.
Một thằng hút,bốn thằng say.
Hai thằng châm đóm ngã lăn quay.
Bà già vác củi loay hoay .
Hít phải mùi thuốc lăn quay xuống đồi.
Ngọc Hoàng trông thấy hay hay.
Vén mây nhìn xuống cũng say thuốc lào
Bài 18
Đàn ông trong chốn nhân gian
Trái tim 9 lỗ chứa vô số nàng
Đàn ông đứng đắn đàng hoàng
Gặp ai cũng love mới là đàn ông
Đàn ông một mực thủy chung
Tay ôm cô Thanh lại thương cô Hương
Đàn ông sau trước một lòng
Một cô chưa đủ nên cần có hai
Đàn ông con mắt thẳng ngay
Khi gặp con gái chỉ nhìn body
Đàn ông không ghét chữ T
Chữ Tiền thì thích, chữ Tình thì mê
Đàn ông không phải là dê
Chỉ vì bản tánh là mê đàn bà
Đàn ông không thích rườm rà
Chỉ mong vợ đẹp, có nhà, có bank
Đàn ông không thích lăng nhăng
Lớn thì ngày chẵn, nhỏ thì weekend
Đàn ông không thích lem nhem
Có nhiều bồ nhí xem như gặp thời
Đàn ông không nói hai lời
Tối thì thề thốt sáng rồi lại quên
Đàn ông không thích nói dai
Uống vô vài cốc nói hoài sáng đêm
Đàn ông thì rất thanh liêm
Chỉ gom đồ tốt để riêng cho mình
Đàn ông rất trọng nghĩa tình
Cua luôn bạn gái của người mình thân
Đàn ông huynh đệ tương thân
Gặp lúc nguy hiểm co chân chạy đầu
Đàn ông lịch sự phát ngầu
Gặp người lớn tuổi cắm đầu đi mau
Đàn ông ăn nói thanh tao
Chửi thề nói tục như hầu làm thơ
Đàn ông không thích ở dơ
Mang một đôi vớ hai tuần chưa thay
Đàn ông trông rất bảnh trai
Mặc đồ xốc xếch, tương lai ăn mày
Đàn ông thì rất đa tài
Học thì dở ẹc, đánh bài khỏi chê
Bài cào, xì zách, cách tê
Thức đêm suốt sáng mới lê thân về
Đàn ông ôi thật ê hề
Cày hai ba jobs lại huề trắng tay
Cô nào muốn có tương lai
Làm ơn hãy tránh những ai nghiện bài
Bài 19
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Bài 20
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét