Truyện cười Vova của nước Nga có nét gì đó như “Trạng Quỳnh hiện đại”, tức là đọc xong liên tưởng nhưng khó bắt bẻ được nhân vật lẫn tác giả. Có khá nhiều ý kiến xung quanh thể loại lại, không biết ý kiến của bạn như thế nào?
Chóng lớn
Vova vào phòng bố mẹ và không gõ cửa, và bắt gặp bố mẹ đang yêu nhau.
- Bố mẹ làm gì thế? - Nó hỏi.
- À - bà mẹ trả lời sau giây phút bối rối - Mẹ đang ngồi lên bụng bố để cho bụng bố nhỏ bớt đi.
- Vô ích - thằng bé lắc đầu - ngày mai cô hàng xóm lại sang thổi cho nó to lên thôi,
- ?!!...
Vova vào phòng bố mẹ và không gõ cửa, và bắt gặp bố mẹ đang yêu nhau.
- Bố mẹ làm gì thế? - Nó hỏi.
- À - bà mẹ trả lời sau giây phút bối rối - Mẹ đang ngồi lên bụng bố để cho bụng bố nhỏ bớt đi.
- Vô ích - thằng bé lắc đầu - ngày mai cô hàng xóm lại sang thổi cho nó to lên thôi,
- ?!!...
Bệnh nhân của bố
Bố của Vova là một bác sĩ. Một hôm đang chơi đùa cùng Natasa ở nhà. Bất thình lình, Natasa mở một cánh cửa tủ và hét lên sợ hãi khi nhìn thấy một bộ xương người.
- Không việc gì cả - Vova nói - Bố tớ cất ở đây lâu rồi.
- Thật không? Tại sao?
- Tớ không rõ... Có thể đấy là bệnh nhân đầu tiên của bố tớ....
Liên tưởng bậy bạ
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi “đè lên”!
Cô giáo không kiềm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp.
Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa còn quay lại nói cố:
- Thưa cô, vì con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả...
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi “đè lên”!
Cô giáo không kiềm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp.
Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa còn quay lại nói cố:
- Thưa cô, vì con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả...
Sổ liên lạc
Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:
- Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.
- Vì sao vậy?
- Lần thứ nhất tao cho ông già xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông già nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy. ...
Khoe chú
Natasha, Antô và Vova ngồi nói chuyện.
- Chú tớ là thầy giáo nên ai gặp cũng phải gọi "thầy ơi".
- Chú tớ còn giỏi hơn, chú tớ làm cha sứ, ai gặp cũng phải gọi "cha ơi".
- Kém xa chú tớ, ai gặp chú tớ từ xa cũng phải thốt lên "chúa ơi"! - Chú cậu làm nghề gì?
- Chú tớ là... “đầu gấu thôn”!!!...
Natasha, Antô và Vova ngồi nói chuyện.
- Chú tớ là thầy giáo nên ai gặp cũng phải gọi "thầy ơi".
- Chú tớ còn giỏi hơn, chú tớ làm cha sứ, ai gặp cũng phải gọi "cha ơi".
- Kém xa chú tớ, ai gặp chú tớ từ xa cũng phải thốt lên "chúa ơi"! - Chú cậu làm nghề gì?
- Chú tớ là... “đầu gấu thôn”!!!...
Vova trồng... củ cải bên trong Pijama
Vova về già trồng được một giống củ cải cho năng suất rất cao. Ông vẫn thường tự hào rằng củ cải của mình là to nhất
Một hôm thằng con ông đang học trên trường Nông nghiệp của tỉnh về chơi có biếu ông bộ quần áo.
Nó nói rằng:
- Hôm nào nóng nực bố mặc bộ này vào sẽ thấy rất mát. Người ta gọi là bộ Pijama.
Một tối thấy trời nóng quá ông mới đem ra mặc rồi dạo chơi trong vườn củ cải của mình thì thấy thật là mát mẻ trong lòng khoan khoái vô cùng bèn đặt tên cho vườn củ cải của mình là Pijama.
Thời gian sau một hôm nhớ con ông lão khăn gói lên trường tìm.
Khi đi ngang qua một lớp nghe thấy tiếng cô giáo đang giảng về một giống củ cải rất to ông vội chạy vào và kêu lên:
- Củ cải này chưa to, củ cải trong Pijama của tôi còn to hơn nhiều!
- ?!... Một ngày đi học của Vova
Hôm nay có đoàn thanh tra đến kiểm tra lớp học, các bạn trong lớp ai cũng chuẩn bị bài rất kĩ, duy chỉ có Vova là…
Giờ sinh vậtCô giáo đưa ra một câu hỏi:
- Tại sao khi ta bón phân thì cây sẽ lớn nhanh hơn?
- Thưa cô vì... vì cây không chịu nổi mùi hôi thối của phân nên đã lớn vọt thật nhanh ạ! - Vova nhanh nhảu.
- ?!
Giờ tập làm văn
Cô giáo thu bài tập làm văn với đề tài: "Tả con lợn nhà em". Vova đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong?
- Dạ... vì bố em đi công tác chưa về ạ!
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì?
- Không đâu ạ! Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn… cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.
- !!!
Giờ địa lý
Vova và Tom thảo luận về chủ đề bốn mùa. Tom hỏi Vova:
- Tại sao mùa lạnh, người ta gọi là mùa đông nhỉ?
- Vì vào mùa lạnh mà nằm đông người thì sẽ ấm.
- Thế sao mùa nóng người ta gọi là mùa hè?
- Vì... mùa nóng nằm ngoài hè thì mát. Có thế mà cũng hỏi.
Giờ vật lý
Cô giáo: Khi ta đi biển, nếu chẳng may thuyền bị thủng, nước ùa vào trong khoang thì ta phải làm thế nào?
Vova: Thưa cô phải xử lý thật nhanh kẻo bị chìm, ta đục thêm một lỗ khác lớn hơn để nước chảy ra ngoài.
Kết thúc buổi học, kết quả là Vova đã được cầm tấm “vé” mời gặp riêng phụ huynh với “thành tích” quá “xuất sắc” vừa qua. ...
Vova và một giấc mơ
Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống: - Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô - Vova trả lời - Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần.
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: "Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!"
*
* *
Lần nọ, Vova nằm mơ thấy mình trở thành một ông hiệu trưởng. Trong một buổi nói chuyện với học sinh, ông nói:
- Các em phải biết một điều, đức là cái gốc của con người. Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức. Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần. Không bận áo ở trần còn coi được, nhưng mặc áo mà chẳng bận quần thì khó coi ghê lắm....
Tiếng "chít chít" tế nhị
Trên chuyến xe lam, một anh chàng ngồi cạnh cô gái. Bỗng anh chàng đau bụng muốn "đánh rắm". Sợ quê, anh cắn răng nín.
Nhưng, nó "đòi" dữ quá. Không biết làm sao, anh bật hát: "Đôi bồ câu trắng bay về đâu?"Rồi nghiêng mông, phát ra hai tiếng: "Chít, chít".
Chưa hết, nó còn "đòi" nữa. Bí quá anh lại hát tiếp: "Đôi bồ câu trắng bay phương nào?"
Rồi nhẹ nhàng nghiêng mông: "Chít, chít".
Bỗng cô gái ngồi cạnh lên tiếng:
- Thả đại cả bầy luôn đi, thả từng đôi một đến bao giờ mới hết?
*
* *
* *
Cả lớp đang chăm chú nghe giảng, thầy giáo đang say sưa... bỗng một tràng "pháo" ròn tan vang lên. Thầy giáo quắc mắt:
- Ai?
Lớp trưởng Vova nói ngay:
- Thưa thầy anh Joe "đánh rắm" đấy ạ!
- Hỗn! Vova đâu, lấy sổ ra cho nó 2 điểm.
- Thưa thầy, cho vào môn nào ạ?
Thầy giáo suy nghĩ hồi lâu rồi phán:
- Cho vào môn ngoại ngữ.
- Thưa thầy cho vào mục nào ạ?
Thầy giáo còn đang ngắc ngứ thì Vova nói ngay:
- A, em nghĩ ra rồi. Mục kiểm tra miệng....
Vova và miếng sôcôla
Một phái đoàn kiểm tra đến một nhà trẻ. Phái đoàn tặng cho các cháu bé những miếng sôcôla hình những đứa trẻ con.
Một thành viên trong phái đoàn hỏi Vôva:
- Cháu thích miếng sôcôla hình cô bé hay hình cậu bé?
Vôva nhanh nhẹn trả lời:
- Cháu thích hình cậu bé ạ vì như thế thì cháu được hơn một mẩu sôcôla con mà ở các cô bé không có.
- Cháu thích miếng sôcôla hình cô bé hay hình cậu bé?
Vôva nhanh nhẹn trả lời:
- Cháu thích hình cậu bé ạ vì như thế thì cháu được hơn một mẩu sôcôla con mà ở các cô bé không có.
*
* *
Vôva dắt em đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.* *
- Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
- Cháu lên tám. - Vôva đáp.
Cô thu ngân hỏi tiếp:
- Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
- Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. - Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
- Cho em cháu? - Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
- Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy...
Sự cố khi dùng phương pháp mới
Một thầy giáo vốn thích sự đổi mới trong công tác giảng dạy nên thầy luôn tìm mọi cách để bài học được sinh động.
Và bào giờ bài giảng của thầy cũng có phần dẫn nhập rồi mới giới thiệu tựa bài, đại loại như:
"Trăm năm trăm cõi người ta
Đã sống thì phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người Tàu
Đã sống thì phải hít vào thở ra.
Hôm nay chúng ta học bài Hệ hô hấp".
Lần nọ, thầy chuẩn bị dạy tới bài "cái mền" (cái chăn). Ngẫm nghĩ chán chê, thầy hỏi học trò:
- Hàng ngày, ngoài ăn uống ra, chúng ta còn phải làm gì?
Cả lớp đáp:
- Dạ, ngủ ạ.
Thấy đúng ý, thầy hỏi tiếp:
- Thế chúng ta ngủ ở đâu?
- Dạ, trên giường.
- Thế giường có gì?
- Dạ, có.. nệm ạ.
Thầy giáo hơi bực mình, nhưng nghĩ chắc là sắp tới gối mền rồi, bèn hỏi lớp trưởng Vova:
- Vậy trên nệm có gì?
- Dạ, mẹ em.
- Vậy trên mẹ em có gì?!!
- Dạ... ba em.
Mất kiên nhẫn, thầy đập bàn hỏi:
- Vậy cái mền đâu?
- Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi!
- !!!...
"Trăm năm trăm cõi người ta
Đã sống thì phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người Tàu
Đã sống thì phải hít vào thở ra.
Hôm nay chúng ta học bài Hệ hô hấp".
Lần nọ, thầy chuẩn bị dạy tới bài "cái mền" (cái chăn). Ngẫm nghĩ chán chê, thầy hỏi học trò:
- Hàng ngày, ngoài ăn uống ra, chúng ta còn phải làm gì?
Cả lớp đáp:
- Dạ, ngủ ạ.
Thấy đúng ý, thầy hỏi tiếp:
- Thế chúng ta ngủ ở đâu?
- Dạ, trên giường.
- Thế giường có gì?
- Dạ, có.. nệm ạ.
Thầy giáo hơi bực mình, nhưng nghĩ chắc là sắp tới gối mền rồi, bèn hỏi lớp trưởng Vova:
- Vậy trên nệm có gì?
- Dạ, mẹ em.
- Vậy trên mẹ em có gì?!!
- Dạ... ba em.
Mất kiên nhẫn, thầy đập bàn hỏi:
- Vậy cái mền đâu?
- Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi!
- !!!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét